Người yêu lạnh lùng, vô tâm khiến em rất đau buồn.
Em và anh ấy đã quen yêu nhau được 4 năm nhưng chúng em yêu xa. Trong chuyện tình cảm của chúng em vấn đề đến từ tính cách của em và anh ấy. Chúng em quá trái ngược nhau. Em thì luôn mong muốn hàng ngày được trò chuyện, nhắn tin, gọi điện với người yêu nhưng bạn trai em lại không muốn điều đó. Khi em quan tâm thì anh ấy cũng không muốn. Lúc cãi nhau, anh ấy cũng im lặng. Người ấy muốn bạn gái phải ngoan ngoãn, nghe lời, không được cãi lời anh ấy mà có nhiều điều em không làm được. Cả ngày anh ấy đi làm em không làm phiền, em chỉ mong đến tối, đêm khuya để được trò chuyện cùng anh, được anh nhắn tin, hỏi han nhưng cuối cùng em chỉ nhận được sự im lặng. Em rất buồn, em khóc, em nhớ anh ấy nhưng không làm thế nào để giải tỏa được vì anh không muốn chia sẻ cùng em. Niềm vui của anh là chơi game, anh tìm cách giải trí một mình chứ không nói với em còn em lúc nào cũng mong muốn có anh quan tâm. Em thực sự rất đau lòng trước thái độ của anh ấy. Anh lạnh lùng, tàn nhẫn, đối xử với em như kẻ thù truyền kiếp.
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Muốn chia tay vì người yêu quá vô tâm
- Làm gì để thay đổi khi bạn trai vô tâm
Tóm tắt câu hỏi
Chào Tư vấn An Nam!
Em và người yêu quen nhau đã được 4 năm. Bọn em cùng quê và yêu xa từ đó tới giờ. Vấn đề đến từ tính cách của bọn em. Người yêu em, em cảm giác anh ấy là một người nóng tính, rất cố chấp và bảo thủ. Nói thêm anh ấy là mối tình đầu của em, còn em là mối tình thứ 2 của anh ấy, lúc tỏ tình thì em cũng là người tỏ tình. Anh ấy làm công an, đi làm về anh ấy chỉ thích chơi game giải trí. Gặp chuyện gì anh ấy cũng thích giải trí 1 mình, chứ không thích chia sẻ với em, những lúc em nhắn tin mà anh ấy đang chơi thì anh không thèm trả lời em, có lúc chơi thua còn quay sang trách móc em, nhưng lâu dần em cũng quen. Anh ấy không bao giờ nhắn tin hỏi han em, mà em thì chỉ nhắn tin cho anh vào ban đêm, nhưng anh cũng chỉ ậm ừ, rồi cứ lơ lơ em, chỉ quan tâm chuyện khác. Anh quan niệm yêu nhau không nhất thiết phải nhắn tin gọi điện mỗi ngày, thậm chí 3, 4 ngày không nhắn tin gọi điện anh vẫn dửng dưng như thường, còn em thì rất nhớ anh, rất mong anh nhắn tin hỏi han em, dù chỉ là một tin nhắn nhỏ thôi.
Anh đi làm cả ngày, em không nhắn tin, không làm phiền, chỉ mong đêm muộn có thể trò chuyện cùng nhau, kể cho nhau nghe chuyện hằng ngày, hoặc chỉ là 1 tin nhắn yêu thương thôi cũng được, nhưng anh thì không có. Anh thích con gái nghe lời, nghe anh mọi chuyện không được cãi, có những chuyện em không thể làm, em khó xử, thì anh vẫn ép em làm theo ý anh, em khóc, em xin anh hãy hiểu cho em, thì anh bảo là em cãi, em nhiều chuyện, em nhắn tin dài, giải thích để anh hiểu, thì anh hầu như không thèm bận tâm, bảo em là đủ chuyện, cãi kiểu gì cũng được. Những lúc ấy em buồn, em u uất, em khóc, thì anh bảo em là động 1 tí lại khóc, mỗi lần anh thấy em buồn em khóc thì anh lại bảo “mệt, ớn…”. Em buồn em chỉ muốn tâm sự cùng ai đó, nhưng anh không cho em kể, anh cấm em tâm sự với người khác về chuyện 2 đứa, em không biết trút vào đâu, chỉ biết u uất 1 mình, khóc một mình. Yêu xa, mấy tháng mới gặp nhau 1 lần, mà anh lại không thích gọi điện nhắn tin mỗi ngày, anh chỉ thích tìm niềm vui riêng, tự giải trí mình anh, còn em, 2, 3 ngày không nhắn tin gọi điện cho anh, em rất nhớ, em buồn, em nói anh sao vô tâm với em vậy, em khóc, thì anh bảo là em lúc nào cũng anh anh, hỏi em là không có niềm vui sở thích gì hả, lúc nào cũng chỉ anh. Em thề là em đi học cả ngày, về nhà chỉ toàn lên mạng, chỉ mong đêm muộn có 1 chút quan tâm từ anh thôi em cũng vui rồi, mà anh lại nói 1 cách tàn nhẫn như vậy. Hai đứa yêu xa, không thể gặp nhau, lẽ nào 1 tin nhắn, hay 1 cuộc gọi cuối ngày cũng là yêu cầu quá đáng sao? Anh không bao giờ an ủi dỗ dành em, dù cho anh có sai đi nữa, anh lúc nào cũng kiểu anh yêu sẽ thể hiện bằng hành động, chứ không phải “đĩ” miệng như sở khanh, nhưng chính sự im lặng của anh ấy làm trái tim em cứ chết dần chết mòn mỗi ngày. Em hỏi sao anh không hiểu em dù chỉ là một chút, thì anh nói anh là vậy đó, em có yêu được thì yêu, không thì đi tìm người khác đi. Mỗi lần 2 đứa lục đục gì, là anh lại nói với em những lời nói vô cùng tàn nhẫn làm em tổn thương, nhưng anh lại dửng dưng như thường, anh không nói trực tiếp, anh chỉ toàn nhắn tin, mỗi lần lục đục em có gọi nhiều cuộc, anh cũng tắt máy. Rồi vài ngày sau anh lại gọi điện cho em như chưa có gì xảy ra, anh không nhắc chuyện cũ, còn em cũng không nhắc, vì tính em dễ tha thứ, nhưng những uất ức đó cứ tích tụ lại, những lần cãi nhau sau em lại nhớ, lại buồn tủi cho mình. Em nhớ có lần 2 đứa đi chơi, mà cãi nhau, sau đó anh bỏ về một mạch, lần đầu tiên anh như vậy trước mặt em, em sốc, em khóc, nhưng vẫn lo anh chạy xe nhanh, vì nhà anh khá xa nhà em, đường về lại vắng, về đến nhà em nhắn tin hỏi anh về chưa, thì không thấy trả lời, em lo lắng cuống cuồng, em gọi anh cũng không nghe, em nhắn tin nói anh chỉ cần cho em biết là anh đã về an toàn thôi, không cần anh phải nói gì với em, chỉ anh cho em 1 dấu hiệu là anh đã về rồi, nhưng cũng không có. Đêm đó không thấy anh online như mọi lần, em lo lắng, gọi vào số anh thì thuê bao, tim em như lửa đốt, đêm đó em mất ngủ, em gọi số đi làm của anh mãi cũng không được. Sáng ra em lại gọi nhưng không liên lạc được, em chạy 30km đến nhà anh, rồi gọi tiếp cho anh, nhắn tin cho anh là em qua nhà anh rồi, anh có nhà không, hay đi làm rồi, trả lời cho em đỡ lo đi. Lúc đó anh mới trả lời lại, trách móc em nghĩ lung tung, em buồn lắm, em có làm gì quá đáng đâu, anh tàn nhẫn đến mức để em lo cả đêm mất ngủ như vậy. Nhắc đến từ đau, em lại nhớ lời anh từng nói, anh bảo “đau lắm hả, muốn đau thì anh cho đau luôn”. Anh lạnh lùng với em quá, mỗi lần 2 đứa lục đục với nhau, anh đối xử với em chẳng khác gì kẻ thù truyền kiếp, em cảm giác như vậy đó …
Chuyên gia tham vấn tâm lý:
Em gái thân mến!
Trước tiên, cảm ơn em đã tin tưởng gửi những lời tâm sự của mình về chuyên mục tư vấn Tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình của Tư vấn An Nam. Đọc những dòng tâm sự của em, tôi hiểu được tâm trạng buồn đau của em trong lúc này. Tôi lắng nghe, chia sẻ và xin được tư vấn giúp em như sau.
Em và bạn trai đã quen biết, yêu nhau được 4 năm nhưng đó là một tình yêu xa. Thời gian các em ở bên nhau, gặp gỡ nhau không nhiều. Em và người ấy ở cùng quê nhau và bạn trai em hiện làm công an. Đọc những lời chia sẻ của em tôi nhận thấy vấn đề tình cảm đến từ phía em quá nhiều trong khi bạn trai em thì không có nhiều sự thể hiện tình yêu đó. Tính cách của em và người ấy quá trái ngược nhau, quan niệm sống và những cách hành xử cũng khác nhau. Do đó mới dẫn đền tình trạng như bây giờ, em thì muốn được người yêu quan tâm, nhắn tin, hỏi han yêu thương hàng ngày trong khi bạn trai em lại không muốn điều đó nên không không làm. Khi yêu điều quan trọng là mỗi người cần phải biết lắng nghe, chia sẻ và quan tâm, thấu hiểu với đối phương của mình. Trong tình yêu của các em lại thiếu cơ bản điều này. Điều này khiến tôi có thắc mắc tại sao các em vẫn duy trì được tình cảm suốt 4 năm qua. Có lẽ là yêu xa chứ gần gũi nhau, gặp gỡ hàng ngày mà người yêu em vô tâm đến như thế thì mối quan hệ khó mà duy trì được thời gian như vậy.
Như em chia sẻ thì bạn trai em có thói quen chơi game và thường tìm cách giải trí một mình chứ không nói cho em nghe. Còn em mỗi ngày trôi qua, em chỉ mong đến đêm tối để được nhắn tin, chia sẻ, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra hàng ngày. Em cũng biết bạn trai em có niềm vui riêng, do đó, anh ấy không chờ đợi cũng không đặt kỳ vọng sự giải tỏa vào bản thân em. Anh ấy có những niềm vui, sở thích riêng nên không bị phụ thuộc cảm xúc vào em. Nhưng em thì lại khác, em không có bất cứ niềm vui gì khác ngoài sự chờ đợi tình cảm, chia sẻ đến từ người yêu. Điều này vô hình chung tạo áp lực cho người yêu em. Anh ấy cảm thấy mệt mỏi, chán nản khi em luôn mong chờ sự chia sẻ, quan tâm từ họ. Vì thế, em cũng nên thay đổi suy nghĩ, thái độ và hành động của bản thân mình, nên tìm cho mình có những niềm vui khác để không phụ thuộc hoàn toàn vào người yêu. Anh ấy thích người con gái ngoan ngoãn, biết nghe lời và không được cãi lời người yêu. Điều này khó mà chấp nhận được vì em cũng có những suy nghĩ, quan điểm riêng của mình. Nếu như để làm hài lòng anh ấy, thỏa mãn nhu cầu của bạn trai, em phải từ bỏ mong muốn của bản thân mình, em có làm được không? Khi yêu ai cũng mong muốn có được sự quan tâm, yêu thương của người yêu. Đây là lẽ thường tình và mong muốn hợp lý nhưng bạn trai em lại không thể làm được điều đó cho em. Yêu xa, khoảng cách địa lý cũng như sự thiếu hụt quan tâm, những lần cãi vã, sự im lặng của người ấy khiến trái tim em đau buồn, u uất, em không nói được với ai mà anh ấy không hiểu cho em. Không những thế, bạn trai em còn không cho phép em được tâm sự, chia sẻ chuyện tình cảm của hai em với bất cứ ai mà cứ buộc em phải đối diện, phải vượt qua trong sự đau khổ, im lặng. Về lâu dần điều này sẽ khiến trái tim em tan nát, tâm lý rơi vào trạng thái u uất. Vậy trước thái độ của người yêu đối xử với em như thế có khi nào em nghĩ mình nên dừng mối quan hệ này? Biết đâu khi em chia tay anh ấy, em sẽ có được những niềm vui khác. Bạn trai em sẽ rất khó để thay đổi bản thân mình, quan tâm và yêu thương em hơn. Bởi anh ấy đã từng nói rằng mình chỉ có như vậy, em yêu được thì yêu, không thì yêu người khác. Vì thế, em nên suy nghĩ kỹ lưỡng, thấu đáo chuyện tình cảm của mình để có được sự giải tỏa, tránh làm cho bản thân tổn thương thêm nữa.
HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189
Người yêu em nói rằng anh ấy yêu em muốn thể hiện bằng hành động chứ không phải qua lời nói nhưng thực tế, em có cảm nhận được gì từ tình yêu của người đó hay không? Những lúc các em giận dỗi hay cãi nhau anh ấy cũng không hề có thái độ làm lành với em, cho dù người đó sai đi chăng nữa. Lúc nào anh ấy cũng im lặng, đối xử lạnh lùng, vô tâm và tàn nhẫn với em nhưng em vẫn duy trì mối quan hệ tình cảm suốt 4 năm qua. Lúc này, em cần nhìn nhận rõ ràng, chính xác tình cảm của hai em dành cho nhau và đặt ra những câu hỏi cho bản thân mình. Nếu như bạn trai em không thay đổi bản thân, biết lắng nghe, chia sẻ và quan tâm, yêu thương em hơn thì em có chấp nhận, tiếp tục chuyện tình cảm này hay không? Việc anh ấy thay đổi bản thân là quá khó và khi đó em sẽ thay đổi suy nghĩ của mình, chấp nhận con người hiện tại của bạn trai mình, không đòi hỏi hay mong chờ nhiều sự yêu thương từ người đó. Em có làm được hay không? Bạn trai em luôn để mặc em với những suy nghĩ đau buồn, kể cả khi em rất quan tâm, lo lắng cho họ. Thái độ như thế có thể gọi là tình yêu không em? Trong mối quan hệ này, em là người cho đi và hi sinh quá nhiều, còn anh ấy thì luôn dửng dưng. Sự việc các em cãi nhau rồi anh ấy bỏ ra về, cả đêm em không liên lạc được, mất ngủ vì lo cho người đó nhưng cuối cùng thì sao, họ vẫn trách cứ em chứ không hề cảm kích trước điều đó. Trong hoàn cảnh này, em nên nói chuyện thẳng thắn với bạn trai của mình, xem hai em có cùng đưa ra được những phương án cải thiện tình cảm hay không? Trong trường hợp bạn trai em không có thái độ hợp tác và phần nhiều vẫn trách cứ em, đổ lỗi cho em, mong muốn em phải nghe theo lời anh ấy thì em nên suy nghĩ đến việc bản thân mình có thể tiếp tục mối quan hệ này nữa không? Mong em luôn bình tâm, sáng suốt.
Bài viết liên quan:
- Dịch vụ tư vấn nhanh qua E-mail có tính phí
- Những cách thể hiện sự quan tâm với người bạn yêu thương