Làm gì khi nhận thấy mình là một người thất bại, bất tài, hèn nhát
Em nhận thấy mình là 1 người thất bại, bất tài, hèn nhát, thích ba hoa và bị mọi người ghét. Em 24 tuổi đã đi làm việc ở 3 nơi, đa phần dừng ở mức độ thử việc rồi sau đó chuyển sang việc khác. Em không nắm rõ được việc gì cả, em học kế toán và hoàn toàn mù mờ về nó. Hôm trước, sếp nói với em làm em suy nghĩ day dứt không ngừng. Chị ấy nhận xét em làm việc không có trách nhiệm và trình độ chuyên môn kém. Cách thay đổi bản thân là gì? các anh chị có thể chia sẻ giúp em?
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Những lý do khiến bạn thất bại
- Những bài học dành cho người có mong muốn thành công
Lời tâm sự
Chào anh/chị! Em đang cảm thấy rất bế tắc trong cuộc sống! Em muốn kể anh/chị nghe về em! Em nhận thấy mình là 1 người thất bại, bất tài, hèn nhát, thích ba hoa và bị mọi người ghét. Em 24 tuổi đã đi làm việc ở 3 nơi, đa phần dừng ở mức độ thử việc rồi sau đó chuyển sang việc khác. Em không nắm rõ được việc gì cả, em học kế toán và hoàn toàn mù mờ về nó. Hôm trước, sếp nói với em làm em suy nghĩ day dứt không ngừng. Chị ấy nhận xét em làm việc không có trách nhiệm và trình độ chuyên môn kém.
Thực sự là em làm việc gì cũng vậy hời hợt và thiếu tích cực, thích sống an nhàn, nhàn nhã lười biếng, em làm việc chỉ cho xong, cho hết chứ chất lượng thì rất tệ. Xong ngày làm việc ở cơ quan là về nhà cắm đầu vào game, xem ti vi, nghe nhạc. Toàn những thú vui vô bổ, em ko có thêm được mối quan hệ nào ngoài vài thằng bạn. Hoàn toàn không biết đi chơi với con gái; nhưng em vẫn có 1 số mục tiêu, vẫn có người thích vì ngoại hình và tiềm lực kinh tế cũng tạm ổn. Có lần có 1 anh và bạn bè nhận xét về em là “mày làm việc như con đại gia, làm việc cho có chứ không như tụi tao, cần tiền để sinh sống”. Mà thực sự em cũng cảm nhận như vậy: em ỷ có gia đình bảo trợ hoàn toàn, chưa tính phải sống trọ, không lo chuyện cơm áo gạo tiền, bạn bè có cũng được không thì cũng không sao. Em cảm thấy rất buồn luôn ạ! Không biết phải làm như thế nào để thay đổi! Điều em sợ nhất là bất tài cứ dần dần hiện ra trước mắt! Anh/chị có cách nào giúp được em không ạ! Cảm ơn anh/chị rất nhiều!
Chuyên gia tham vấn tâm lý:
Em thân mến, cảm ơn em đã tin tưởng và gửi lời tâm sự về chuyên mục Tư vấn tâm lý, tình yêu, hôn nhân gia đình của Tư vấn An Nam.
Ở vào tuổi trưởng thành, đó là một mốc thời gian khiến nhiều người rơi vào khủng hoảng thì cảm thấy bối rối, bế tắc, bất lực khi không trả lời được cho mình câu hỏi mình là ai? Mình đang làm gì? Mình sẽ mang lại điều gì? Cũng chẳng biết làm thế nào để tìm ra được một lối đi phù hợp cho bản thân mình. Nhiều người cũng giống như em sẽ cảm thấy chán ghét bản thân, mất phương hướng vì mình đã không thể trở thành người mà mình muốn, hay những gì mọi người xung quanh chờ đợi ở mình. Bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi về tình huống của em.
HOT-LINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến: 24/7: 0904030189
Em thân mến, lắng nghe những tâm sự của em tôi cảm nhận được ở em là những lời tự thú chê trách chính bản thân mình. Em biết không đây chính là một điểm tích cực đang tồn tại trong em đó, đã bao giờ ai đó nói với em rằng biết sai và nhận sai là bước đầu tiên để con người ta có thể thay đổi chưa? Sợ nhất rằng chúng ta không bao giờ nhận thức ra vấn đề nằm trong chính bản thân mình mà cứ đổ lỗi cho mọi thứ xung quanh. Nhưng nói như thế không có nghĩa rằng chúng ta chỉ cần biết sai và nhận sai thôi mà cần nỗ lực tích cực làm mọi thứ để thay đổi bản thân mình. Em đã bao giờ đặt ra một mục tiêu rằng tôi phải làm được điều gì chưa? Em đã bao giờ tự hỏi bản thân mình rằng tôi thực sự thích thứ gì chưa? Em đã từng thử cố gắng làm những gì để thay đổi tình trạng hiện tại của bản thân mình? Nếu em không biết rằng em thích một điều gì thì em sẽ chẳng có động lực để cố gắng. Nếu em không có một mục tiêu nào để phấn đấu em sẽ biến mình thành kẻ thụ động, trây lì luôn chờ đợi để làm theo mục tiêu của người khác một cách hời hợt.
Em tâm sự rằng lời nhận xét của sếp về em khiến em cảm thấy buồn, day dứt rất nhiều. Những lời chia sẻ về điểm chưa tốt của mình thật là khó chấp nhận và không thoải mái đúng không em? Tuy nhiên, nếu em thử nhìn nhận những lời nói của sếp theo một hướng khác đi rằng điều đó giúp em nhìn ra lỗi, thúc đẩy em sửa chữa lỗi lầm để trở thành một người hoàn thiện hơn thì có lẽ em sẽ cảm thấy mọi chuyện nhẹ nhàng hơn. Lời nhận xét của ai đó về bản thân dù tốt dù xấu, dù có gay gắt hay nhẹ nhàng thì em hãy xem đó là một cơ hội để em nhìn nhận lại bản thân. Sếp em nhìn nhận và đánh giá em như thế có đúng với bản thân em không? Nếu đúng là em có làm việc chưa cẩn thận và chưa cố gắng hết mình thì em sẽ định làm gì để thay đổi?
Không biết em có từng rơi vào trạng thái phổ biến như nhiều người về việc không biết được mình thích bất cứ thứ gì không? Nhiều người hỏi rằng làm thế nào để biết được ta đang thích gì? ta đam mê gì? câu trả lời là không còn cách nào khác khi bạn không biết mình thích gì bạn hãy hoạt động thật nhiều, hãy làm thử nhiều thứ thông qua hoạt động đó bạn sẽ cảm nhận được mình thích làm gì hơn, nếu chúng ta thích thứ gì đó hơn chúng ta thường có xu hướng lặp lại nó nhiều hơn, cảm thấy không mệt mỏi khi làm những điều đó. Như một đứa trẻ vậy lần đầu tiên chúng đến với trái bóng bạn nghĩ chúng có thích nó thật sự không, có lẽ là không nhưng khi chúng chạm chân vào trái bóng, đuổi theo trái bóng trên sân cỏ chúng cảm thấy nó thật thú vị, thậm chí chúng còn cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn khi tiếp xúc với trái bóng, và những ngày sau chúng lại có xu hướng muốn được chơi với trái bóng cứ như thế là chúng tìm được sở thích đam mê của mình. Còn em thì sao đã bao giờ em thử hoạt động và kiên trì với một thứ gì đó chưa, em đã thử hết những ý tưởng nảy sinh trong đầu em chưa. Có một điều nữa nếu chúng ta làm chúng ta cần chú tâm tới nó, thực sự nghĩ về nó thì chúng ta mới thực sự thấy nó thú vị. Nếu em lúc nào cũng nhìn nó từ xa, lúc nào cũng chỉ tưởng tượng nhưng rồi bỏ đó làm sao em có thể thấy sự thú vị và những lợi ích của nó là gì. Em cần một lần nghiêm túc với những điều em đang làm.
Qua bức thư của em, tôi cảm thấy có khá nhiều điều ở bản thân mà em chưa thực sự hài lòng. Nhưng, điều đó có lẽ chưa phải là một điều quá to tát, hay “vô phương cứu chữa” đâu em. Cuộc đời này chẳng có ai hoàn hảo, ai cũng sẽ có khuyết điểm này, những hạn chế kia. Quá trình sống cũng chính là quá trình hoàn thiện của mỗi người. Em cũng đừng bắt ép bản thân thái quá, muốn thay đổi gì thì cũng cần phải có thời gian. Chẳng một ai có thể lột xác hoàn toàn trở thành người khác được. Hãy tìm cho mình một điểm cần thay đổi nhất và bắt đầu từ đó. Hãy bắt đầu thay đổi từ từ, thay đổi từ những điều nhỏ nhặt nhất giống như thay vì một ngày dành cả 4-5 giờ đồng hồ để xem phim em có thể giảm xuống chỉ còn 1 giờ chẳng hạn, thay vì ngủ thật nhiều em cũng có thể bỏ công tìm hiểu một kiến thức nào đó về chính việc mà em đang làm chẳng hạn. Cái quan trọng nhất là em phải nhìn nhận vấn đề một cách nghiêm túc, đề ra được kế hoạch thay đổi bản thân và kiên trì thực hiện đến cùng kế hoạch đó.
Em còn rất trẻ, còn có nhiều thời gian, nhiều cơ hội để thay đổi. Nhưng em cần phải nhớ rằng, chỉ có em mới là người thay đổi được em, chẳng có ai tài giỏi đến mức có thể thay đổi được người khác; kể cả gia đình, bố mẹ, bạn bè, mọi người xung quanh cuối cùng cũng chỉ là những người hỗ trợ em. Em đừng để cho ý nghĩ “tự thấy mình là một người thất bại, hèn nhát” kìm hãm quá trình hoàn thiện của em. Chúc em sức khỏe và thành công trong cuộc sống!
Thân ái,
Bài viết liên quan: