Tình cờ yêu
Tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, nhưng từ nhỏ đã cùng gia đình sang Mỹ sống. Cuộc sống của tôi chỉ tiếp xúc với người Mỹ nên về tư tưởng, cách ăn mặc, lối sống,…cũng giống người Mỹ. Chỉ có một điều là chiều cao, màu da, màu tóc của tôi là không thể nào thay đổi được. Tôi quen anh vì nhà anh bên cạnh nhà nội tôi, lúc đầu cũng chỉ mới gặp nên tôi và anh không nói chuyện với nhau. Mãi đến lúc quen thì tôi cũng sắp phải quay về Mỹ. Hai anh em thân thiết khiến tôi thật sự rung động. Tình cờ yêu – một người tôi chưa từng nghĩ sẽ yêu.
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Nguyên nhân không nên tin vào tình yêu sét đánh
- Tình đầu khó quên
Lời tâm sự
Tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, nhưng từ nhỏ đã cùng gia đình sang Mỹ sống. Cuộc sống của tôi chỉ tiếp xúc với người Mỹ nên về tư tưởng, cách ăn mặc, lối sống,…cũng giống người Mỹ. Chỉ có một điều là chiều cao, màu da, màu tóc của tôi là không thể nào thay đổi được.
Trong suy nghĩ của tôi là tôi sẽ chỉ quay về Việt Nam để chơi và thăm hỏi anh em họ hàng chứ không nghĩ mình sẽ ở lại và sống tại mảnh đất này. Cha mẹ tôi là người coi trọng quê hương nên từ bé tôi đã được học thêm tiếng việt, để có thể biết về văn hóa.
Trong một lần tôi về chơi với ông bà nội ở quê, tôi gặp anh, người tôi không bao giờ có thể quên trong cuộc đời này. Anh hơn tôi 2 tuổi, nhà anh kế bên nhà nội tôi luôn. Lúc mới về đó tôi còn lạ lẫm nhiều thứ, cái gì nhìn cũng không ưa mắt, tôi lại không quen nói chuyện với những người ở quê nên ai hỏi gì tôi trả lời đó, có những câu không hiểu lại ngồi nghe ông bà dịch để nói. Nhiều lúc tôi cũng thấy khó chịu và không vui, nhưng thấy họ ai cũng nhiệt tình và hỏi chuyện liên tục nên tôi cũng cố ngồi đến khuya họ mới về hết.
HOTLINE tư vấn Tình yêu – Hôn nhân – Gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189
Vì khác múi giờ nên tôi không ngủ được, tôi đi dạo ra ngoài sân thì nghe nhà bên có tiếng sáo vọng sang. Tôi tò mò nhưng tôi sống theo kiểu phương Tây nên tôi không có quan tâm khác. Chỉ có điều vì âm thanh ấy khiến tôi cảm thấy rất bình yên và nhẹ nhàng và hầu như đêm nào tôi cũng nghe thấy nó.
Đợt nghỉ của tôi sắp hết, chỉ còn vài ngày nữa là tôi sẽ quay về Mỹ để học tập. Nhiều lúc cũng muốn nhanh nhanh để đi thôi, nhưng hàng đêm khi nghe tiếng sáo của nhà bên lại làm lòng tôi xao xuyến, tôi lại lưỡng lự với quyết định của mình.
Đang ngồi mải suy nghĩ ở trên 1 chiếc chõng tre ngoài sân, tôi đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh thì bắt gặp ánh mắt của anh hàng xóm đang nhìn mình. Tôi nhíu mày soi xét xem anh ta định làm gì mình, còn anh ấy thì mỉm cười và gật đầu với tôi. Bất giác lúc ấy tôi cũng gật đầu chào a mà không biết mình đã làm như vậy.
Sau hôm ấy ngày nào anh cũng qua nhà chơi với tôi, mỗi tối anh lại cầm sáo qua nhà tôi thổi cho tôi nghe, lúc đó tôi cũng bất ngờ vì tiếng sáo nhẹ nhàng, cảm xúc đó lại là của anh. Tuy mới nói chuyện với tôi vài ngày nhưng cả hai cùng rất quý nhau, anh dạy tôi thêm tiếng việt, đưa tôi đi chơi với bạn bè trong xóm, chiều đến tôi theo anh ra đồng bắt con cào cào. Mọi thứ cứ trôi qua êm đềm như thế, ngày tôi phải trở về cũng đến, tôi lại không muốn đi nữa, cũng không biết vì lý do gì mà tôi lại có suy nghĩ như vậy.
Ngày mai tôi lên thành phố để quay về Mỹ, cả ngày nay tôi đứng ngồi không yên. Mà sao tôi cũng không thấy anh qua nhà tôi chơi, tôi không biết cách nào để có thể gặp lại anh. Tôi buồn và cứ ỉu xìu cả ngày hôm nay. Đến bây giờ tôi vẫn chưa biết tên anh, cũng không biết số điện thoại và cũng chưa một lần sang nhà anh chơi, tôi cứ chạy theo và gọi là anh thôi.
Buổi tối mọi người đến chơi nhà tôi đông lắm, nhưng tôi không còn hứng thú nói chuyện với những người xung quanh nữa. Tôi đi ra sân nhìn sang nhà anh, nhưng anh vẫn không xuất hiện, tiếng sáo mọi khi của anh cũng không còn nữa. Và tôi cứ đi như anh chưa bao giờ tồn tại trong cuộc đời mình, tôi biết anh thích tôi, quý mến tôi, nhưng sao anh không chào tôi một tiếng trước khi tôi đi.
Câu hỏi đó cứ xuất hiện trong đầu tôi đến tận lúc tôi về Mỹ, mặc dù không muốn nhớ nhưng tôi không thể quên được. 2 tháng sau tôi có tham gia một dự án tình nguyện quốc tế, mà chương trình này có sự góp mặt của rất nhiều tình nguyện viên của các nước khác nhau. Tôi tìm cho mình một niềm vui mới để quên anh đi, tôi đã thấy ai đó giống anh trong đoàn Châu Á, tôi vừa vui vừa buồn, chỉ muốn hét lên gọi anh, nhưng tôi có biết anh tên gì đâu.
Chúng tôi gặp nhau rồi yêu nhau như thế, giờ này tôi đã và đang sống ở quê hương Việt Nam cùng anh, chúng tôi cùng nhau thực hiện những chuyến tình nguyện để giúp đỡ nhiều người hơn. Tôi cảm thấy vui và hạnh phúc khi được làm điều mình muốn, hơn cả tôi tự hào khi được mọi người gọi bằng cái tên tiếng việt.
Bài viết liên quan: