Yêu thương con phải đúng cách
Làm sao để yêu thương con đúng cách? Con gái tôi năm nay học lớp 9, nhưng dạo gần đây cháu có những biểu hiện khác lạ mà vợ chồng tôi vẫn chưa biết nguyên nhân từ đâu. Cháu là con một của gia đình, vì sau khi sinh cháu vợ tôi bị bệnh nên không thể sinh con được nữa. Có một đứa con thôi nên vợ chồng tôi chăm sóc và bảo bọc cháu từng li từng tí. Đến giờ cháu vẫn không phải đụng vào việc gì trong nhà, chỉ ăn và học.
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Nỗi lòng người con gái lấy chồng xa xứ
- Cách dạy con tuổi dậy thì
Chuyên gia tham vấn tâm lý:
Trước đây chúng tôi vẫn sống hòa thuận và hạnh phúc với nhau. Nhưng bắt đầu từ khi cháu bước vào lớp 9 cháu có những biểu hiện thay đổi. Cháu ít nói chuyện với ba mẹ hơn, đi học về chỉ nhốt mình trong phòng, đến bữa ăn xong lại đi vào phòng. Nhiều lần cháu còn không cho chúng tôi vào phòng của cháu.
Cả hai vợ chồng tôi đều nhận ra vấn đề đó và đến gặp giáo viên chủ nhiệm của con. Những biểu hiện này không chỉ ở nhà mà ở trường cháu cũng như thế. Lúc đầu chúng tôi cứ nghĩ cháu đang ở độ tuổi dậy thì nên có nhiều biến đổi trong tâm sinh lý. Nhưng càng ngày cháu nhà tôi có vẻ còn tệ hơn.
Khi thấy con không những không ổn định mà còn tệ hơn, vợ chồng tôi đưa cháu đến bác sĩ tâm lý để khám, nhưng cháu nhất quyết không bước ra khỏi phòng. Đôi khi có những đêm cháu còn hét ở trong phòng, bố mẹ vào thì cháu ném đồ đạc vào người, chui vào chăn như muốn chốn điều gì đó.
Khi con gái như vậy, vợ chồng tôi cũng mất ăn mất ngủ, vợ tôi khóc lên khóc xuống, người suy nhược hốc hác gầy hẳn đi. Nhìn vợ con tôi mà tôi sót không biết phải làm sao khi chính mình cũng đang bế tắc.
Cuộc đời đúng là oan trái với gia đình tôi, chúng tôi yêu thương con, chăm sóc nó như của báu vậy mà ông trời nỡ đối xử với tôi như vậy. Nếu không có cuộc gặp gỡ của đứa trẻ đó, thì có lẽ chính chúng tôi đã bóp nghẹt trái tim của con gái mình. Làm sao để vợ chồng tôi yêu thương con đúng cách?
HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến: 24/7: 0904030189
Thằng bé là bạn thân của con bé nhà tôi, hai đứa học cùng lớp với nhau. So về gia cảnh thì gia đình tôi và gia đình nó khác biệt hoàn toàn và tôi cũng chưa bao giờ nghe con tôi nhắc đến cậu bạn này. Lúc đầu chúng tôi còn nghi hoặc nhưng khi nghe cách thằng bé nói chuyện tôi lại không nghĩ nó hiểu con bé đến vậy.
Có những sở thích, những món ăn, những chuyện riêng tư của con đến vợ chồng tôi cũng không biết đến. Lâu nay, vợ chồng tôi lúc nào cũng chỉ biết bảo bọc con như một cô công chúa, làm gì đi đâu cũng không thoải mái, có người đi cùng để bảo vệ. Có những điều con muốn làm nhưng chúng tôi không cho vì nghĩ nó không tốt cho cháu. Cứ nghĩ như vậy là tốt cho con, nhưng ai ngờ, cuộc sống của con tôi lại phải trải qua những khó khăn như vậy.
Vì bố mẹ không cho con làm những điều con muốn, vì con không bao giờ được quen với những người nó thật sự cần. Từ bé đến giờ, mọi mối quan hệ của cháu đều bị ba mẹ sắp đặt và ép buộc. Đến trường con lại bị bạn bè xa lánh và ức hiếp, nói con là con nhà giàu nên chảnh, kiêu căng. Học tập tốt thì cũng bị bạn bè chửi mắng, nhiều lần cháu đã tự hạ thấp điểm của mình xuống để không bị bạn đối xử tệ với mình.
Những ngày như thế khiến con gái tôi chán nản, bế tắc. Nhờ có cậu bạn này mà con bé mới thoát khỏi cơn nguy kịch khi nó quyết định đi đến cái chết. Tại sao vợ chồng tôi lại không biết đến chuyện này chứ, tôi cảm thấy thật đau xót và dằn vặt bản thân mình. Con gái tôi sẽ ra sao, chúng tôi phải làm gì đây. Chuyện xảy ra như thế này chúng tôi mới nhận ra những bài học cho bản thân mình. Chính những người cha người mẹ như tôi mới là nguyên nhân khiến con mình trở nên đau khổ.
Bài viết liên quan: