Thời sinh viên – những điều không thể nào lãng quên
“Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta
Đàn ngân lên chúng ta cùng hòa ca
Có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha
Cất vang cùng lời ca……..
Rồi mai đây bước danh lợi phồn hoa
Khi nghe tiếng đàn ta nhớ năm nào
Thức suốt đêm dài những ngày thi đến
Giờ nhớ nhau, nhớ nhau thật nhiều
Giờ nhớ nhau ta ôm đàn ghi-ta…”
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Hai chữ bạn thân làm cho ta thấy cuộc sống thi vị hơn
- Tình bạn khi còn là sinh viên
Lời chia sẻ:
Ai cũng có một thời để nhớ về. Nhưng có lẽ, đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi người đó là thời sinh viên. Quãng thời gian đó, cho chúng ta biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp và chắc hẳn suốt những năm tháng về sau ta chẳng thể nào lãng quên nó.
Còn nhớ những ngày đầu bỡ ngỡ rời xa nhà lên thành phố nhập học, ta mang trong mình một ước mơ lớn lao, một hoài bão tưởng chừng như chẳng bao giờ có thể dập tắt – phấn đấu cho tương lai – thay đổi cuộc sống. Ta mơ mộng về một cuộc sống riêng chẳng ai quản thúc, mơ mộng về khu ký túc xá với những dãy giường tầng trong các bộ phim từng xem và mơ mộng về một thủ đô phồn hoa phố hội. Ta muốn dang đôi cánh, sải bước thật rộng để vươn xa khoảng trời rộng lớn kia, được vùng vẫy giữa biển nước lớn, được tự lập, tự quyết định cho cuộc đời của mình. Ấy thế mà, chưa được bao ngày, ta đã phải khóc tu tu như một đứa trẻ vì cảm giác nhớ nhà đến khôn nguôi, mong ngóng từng ngày để được trở về với người thân. Lần đầu xa nhà, sống với những người xa lạ, ta bắt đầu học cách thích nghi, tự lập và dần dày dạn hơn.
Thời sinh viên, chúng ta có những tháng ngày miệt mài trên giảng đường, vùi đầu khi ngày thi cận kề, cật lực học và ôn thi cho những lần phải thi lại, học lại. Rồi cảm giác chênh vênh khi nghĩ tới liệu mình có ra trường được không, tốt nghiệp rồi mình sẽ làm gì, sẽ xin việc ở đâu. Người ta vẫn cứ cố dặn dò ta gắng học mà lấy cái bằng, có người lại rỉ tai nói rằng “cứ chơi đi, tuổi trẻ mà”. Quả thực, tuổi trẻ chúng ta nông nổi lắm, biết “học không chơi đánh rơi tuổi trẻ” nhưng chúng ta đâu có biết “chơi không học là bán rẻ tương lai”. Thấm thoát qua cái thời sinh viên, ta ra trường và bắt đầu lao vào công việc. Khi đó ta thấy tiếc cho bản thân đã không cố gắng thực sự cho những mơ ước của mình, vẫn còn ham chơi nhiều quá.
Thanh xuân của chúng ta, trao trọn thời sinh viên. Chúng ta đâu có thể quên những người bạn mới đầu làm quen và sau này trở thành những đứa tri âm tri kỷ. Thời ấy, chúng ta có những lúc giận hờn, những hiểu nhầm, những trách móc, những nụ cười, những hạnh phúc. Quên làm sao cái cảm giác cùng lũ bạn thân rong chơi nơi hè phố, làm ly trà đá và ngồi chém gió như thần, rồi những lần đứa nào cũng rỗng túi, chẳng còn nổi 1 nghìn, lại cất cử một đứa đi mua chịu những gói mỳ tôm ăn tạm thay cơm; hay những lần cả đội vào trong quán nét ngồi chơi game thâu đêm; và có những lần ta trở thành bờ vai cho chúng bạn tựa vào và khóc khi thất tình. Ôi một thời sinh viên đã qua và chẳng bao giờ quên nổi.
Ký ức về thời sinh viên, là những lần rung động với crush, là cái thời chúng ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, được thử cảm giác trải qua vài ba mối tình, được yêu cuồng nhiệt và chẳng phải lo lắng quá nhiều về chuyện cơm áo gạo tiền. Thời sinh viên, chúng ta có thể suy nghĩ ngây ngô rằng nếu mất đi người mình yêu thương chẳng thể nào sống nổi, tự làm tổn thương bản thân. Nhưng khi đi qua những năm tháng ấy, ta mới thấy mình thật dại khờ và bồng bột quá.
HOT-LINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến: 24/7: 0904030189
Đời sinh viên, quên sao cái cảm giác lần đầu tiên đi làm thêm, được nhận những đồng tiền do chính mình làm ra. Háo hức, hăng say hơn cho công việc. Rồi quên sao những lần bị người xấu dụ dỗ tham gia vào đa cấp, bạn bè lợi dụng mượn thẻ sinh viên để cầm cố; là những lần bị trộm vào phòng lấy hết đồ, rồi ngẩn ngơ, khóc lóc, lo sợ. Đi qua những năm tháng ấy, chúng ta mới thấy trân quý và nhớ nó đến chừng nào.
Bài viết liên quan: