Em nên làm gì khi có con riêng với người thứ ba? Em có lên mạng gặp và quen một người đàn ông lớn hơn em 10 tuổi. Trong những lần gặp mặt ăn uống cùng người đàn ông đó và bạn của ông; nhưng em chỉ biết ông, còn bạn bè của ông em cũng không tìm hiểu gì cả, nên không quen biết ai. Một hôm em uống say và ông ta đưa em vào nhà nghỉ, và làm chuyện đó, em đã uống thuốc tránh thai song vẫn dính bầu. Kết quả em sinh một bé trai hai tháng rồi. Giờ em phải làm sao đây? Em còn yêu thương chồng và con gái nhiều lắm
- Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng
- Phải làm gì khi chồng có con riêng
- Chồng không tôn trọng vợ
Lời tâm sự
Em chào các anh chị chuyên viên tư vấn! Em có một câu chuyện muốn chia sẻ, mong các anh chị cho em lời khuyên với ạ. Em năm nay 30 tuổi, em có chồng và một bé gái 7 tuổi, mới đây sinh thêm một em bé nhưng không phải con của chồng. Chồng em rất hay đi làm xa, nếu về nhà thì không quan tâm gì nhiều đến vợ con cả, suốt ngày anh cày game và xem phim. Trong thời gian 3 năm, em buồn và nói ra suy nghĩ với chồng nhưng chồng không thay đổi gì.
Từ đó, em chán và hay ra ngoài đi chơi với bạn bè. Em có lên mạng gặp và quen một người đàn ông lớn hơn em 10 tuổi. Trong những lần gặp mặt ăn uống cùng người đàn ông đó và bạn của ông; nhưng em chỉ biết ông, còn bạn bè của ông em cũng không tìm hiểu gì cả, nên không quen biết ai. Một hôm em uống say và ông ta đưa em vào nhà nghỉ, và làm chuyện đó, em đã uống thuốc tránh thai song vẫn dính bầu. Kết quả em sinh một bé trai hai tháng rồi.
Giờ em phải làm sao đây? Em còn yêu thương chồng và con gái nhiều lắm. Em muốn nói ra với chồng nhưng không đủ can đảm, mà em giữ lại bí mật động trời này thì day dứt, đau khổ với lương tâm. Nếu em nói ra thì con em sau này nó sẽ sống sao đây? Cuộc sống gia đình sẽ tan vỡ chỉ vì sai lầm của em. Em mong anh chị tư vấn giúp em với ạ? Em thật sự rất mệt mỏi, chán nản, đôi lúc em chỉ nghĩ đến cái chết mà thôi.
Cảm ơn em đã tin tưởng và gửi lời tâm sự về chuyên mục tư vấn tâm lý, tình yêu, hôn nhân gia đình của Tư vấn An Nam, về băn khoăn của em chuyên gia của chúng tôi chia sẻ như sau:
Chào em!
Đọc được những dòng tâm sự của em chị cảm nhận được có lẽ bây giờ em cũng đang thực sự cảm thấy bế tắc, bất lực, phân vân không biết nên nói ra sự thật đó với chồng hay không? Nếu nói ra thì em lo sợ hạnh phúc gia đình tan vỡ, con cái bơ vơ; nhưng nếu em không nói ra thì tự bản thân em cảm thấy day dứt, tội lỗi, buồn khổ và không chắc rằng sự thật này sẽ được giấu kín mãi mãi. Bất cứ ai rơi vào hoàn cảnh của em cũng sẽ cảm thấy bối rối, bất lực như em bây giờ. Chị mong rằng, với những chia sẻ của chị dưới đây, em sẽ có thể nhìn nhận vấn đề một cách sáng suốt hơn và đưa ra được hướng đi cho mình.
HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189
Đã là một người phụ nữ, ai cũng mong muốn được ở gần chồng, được chồng quan tâm đến tâm trạng, cảm xúc và cùng nhau chia sẻ về những bận rộn, khó khăn trong cuộc sống. Nhưng có lẽ em không được may mắn như vậy vì phải xa chồng nhiều; và chút thời gian ít ỏi ở gần nhau anh ấy cũng không chia sẻ được nhiều với em, mà thay vào đó lại tập trung vào những sở thích của mình. Dù em có góp ý nhiều nhưng chồng em vẫn không cố gắng sửa đổi. Điều đó khiến em cảm thấy buồn chán, thất vọng, và tìm đến những người bạn khác, những mối quan hệ khác để được chia sẻ đó là điều không thể tránh khỏi. Chỉ tiếc rằng em đã quá nhẹ dạ cả tin, cũng không biết tự bảo vệ mình trước những người xa lạ, dẫn đến hậu quả đáng tiếc như ngày hôm nay.
Tuy nhiên chuyện gì đến thì cũng đã đến rồi, bây giờ có nhắc lại, có tự dằn vặt bản thân đến như thế nào thì cũng không thể thay đổi được điều gì nữa. Em lại càng không nên nghĩ đến cái chết, bởi em buông xuôi là thể hiện sự hèn nhát, sự vô trách nhiệm của em; chứ không bao giờ nhận được sự cảm thông, thấu hiểu, tha thứ. Có chết cũng không thể giải quyết được vấn đề gì cả, mà hai đứa con em rồi sẽ ra sao? Vậy nên, điều cần thiết của em bây giờ là phải bình tĩnh để tìm ra cách giải quyết.
Thực tế, những điều em đã gây ra tuy em sai; nhưng cái sai đó đáng thương nhiều hơn là đáng trách. Bây giờ thực sự là em không còn có lựa chọn hoàn hảo nữa; mà em phải đưa ra một quyết định khiến em cảm thấy thanh thản, ít mang lại hậu quả tiêu cực nhất.
Tình huống thứ nhất, em giữ kín chuyện này, không nói với chồng. Thực ra, nếu em lựa chọn cách này dù không ai “lên án” em thì tự bản thân em cũng sẽ dằn vặt mình, không bao giờ em cảm thấy thanh thản, hạnh phúc thật sự. Và như chị nói ở trên, sự thật này không thể che giấu được bởi “Cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra”. Chính vì vậy, sớm muộn gì chồng em cũng sẽ biết. Nhưng biết là do em thú nhận, em kể, em thành thật nhận lỗi; sẽ khác so với chồng em tự phát hiện hoặc có ai đó nói cho anh ấy biết. Khi đó, hậu quả sẽ lớn hơn rất nhiều, chồng em sẽ có cảm giác bị lừa dối, không được tôn trọng và khó có thể chấp nhận, tha thứ cho em.
Tình huống thứ hai là tự bản thân em nói ra điều đấy với chồng, có thể em cảm thấy sợ, em không dám nói. Nhưng ít ra, khi em tự thú nhận mọi điều, chồng em còn cảm thấy được tôn trọng và bản thân em thì không mang mặc cảm lừa dối chồng. Nếu chồng em có thể hiểu và chấp nhận bao dung cho em thì tốt (vì lỗi không phải của một mình em). Còn nếu chồng em không tha thứ được thì em cũng nên dũng cảm đối mặt. Nỗi đau nào, khủng hoảng nào rồi cũng sẽ qua. Em sẽ sớm lấy lại cân bằng, đối mặt được với những điều đã xảy ra trong quá khứ và tập trung sống để lo cho 2 con. Chúc em sáng suốt!
Thân ái,
Bài viết liên quan: