Chọn nhầm chồng
Tôi đã chọn nhầm chồng, khi có 1 đứa con thì tôi kết hôn, anh kém tôi 6 tuổi và vì anh vô sinh nên chúng tôi không thể có con chung với nhau. Tôi lấy chồng đã gần 30 năm mà tôi chưa một ngày được hưởng hạnh phúc của một gia đình thực sự. Chọn một người chồng để được yêu thương, được trân trọng nhưng có thể cả cuộc đời này tôi mãi mãi không có được những gì mình mong muốn.
Lời tâm sự
Chuyện vợ chồng tôi đã xảy ra hơn 20 năm về trước và đến giờ tình trạng càng ngày càng tệ hơn. Tôi lấy anh đến nay đã 27 năm, tôi hơn chồng đến 6 tuổi và trước đó đã từng kết hôn và có một đứa con gái. Khi ấy tôi không biết chồng mình bị vô sinh nên mới đến với tôi, trong đầu tôi luôn suy nghĩ anh ấy yêu tôi thật lòng.
Mọi chuyện cũng từ đó mà cuộc sống hôn nhân gia đình luôn xảy ra những mâu thuẫn, bất đồng. Khi về cùng chung sống với nhau nhưng chồng tôi không có công việc gì ổn định cả, suốt ngày ở bến xe nên bạn bè của anh ta toàn là những kẻ xã hội đen. Tôi lúc ấy thì làm nghề vẽ móng, công việc không thường xuyên nhưng thu nhập cũng khá ổn.
Cuộc sống của tôi cũng không có gì đặc biệt nên tôi sống khá đơn giản, nhưng chồng tôi lại cho tôi là người làm nghề không đàng hoàng, sống như những gái làng chơi. Nhiều lúc tôi rất mệt mỏi và cảm thấy vô cùng khó khăn, hai vợ chồng chung sống với nhau nhưng không có chút tình cảm gì cả.
Vì hai vợ chồng bất đồng nhiều quan điểm, nên tôi đã chuyển sang kinh doanh mỹ phẩm, sau khi con gái học xong thì cũng cùng bán hàng với mẹ. Mọi chi phí trong gia đình đều là tôi lo, hai vợ chồng đã gần 60 mà không có mái nhà chui ra chui vào. Nhà thì đi thuê, tiền vợ trả, sinh hoạt trong gia đình cũng là vợ trả còn anh ta suốt ngày chỉ biết nhậu nhẹt bên ngoài, có khi còn đi chơi gái.
Tôi đã từng nghĩ cuộc sống hôn nhân gia đình không thể tiếp tục được nữa nên tính đến chuyện ly hôn nhưng chẳng lần nào tôi có thể làm được cả. Chỉ vì ba mẹ sống không hạnh phúc mà con gái tôi đến nay đã 30 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn, con bé cũng bảo tôi nên ly hôn với ba nó để có cuộc sống tốt hơn. Có lần tôi đã nộp đơn ly hôn đơn phương, khi không thể hòa giải được nữa thì anh ta nhốt tôi trong nhà để tôi không thể lên tòa giải quyết được.
Nghĩ bảo hai vợ chồng sống với nhau có gì đâu mà phải dẫn đến ly hôn, nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận. Anh ta đã không nghề nghiệp ổn định mà lại ham cờ bạc, gái gú, có nhiều lần anh ta nợ đến hàng trăm triệu xong lại không trả được, rồi lại bỏ trốn đi. Tôi lại phải gánh món nợ đó một mình, chạy vạy khắp mọi nơi mới có thể trả được. Tiền anh ta vay là tiền vay lãi của xã hội đen, họ tìm đến nhà lấy hết đồ đạc trong nhà tôi đi. Lúc ấy có muốn không trả cũng không được.
HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189
Người đàn ông trên danh nghĩa là chồng tôi lại luôn đẩy tôi và con gái vào bế tắc. Tôi nói với anh ấy bao nhiêu lần nhưng không chịu nghe một chút gì. Mới đây, anh ta còn được thừa hưởng tài sản của ba mẹ gần 1 tỷ đồng, nhưng số tiền đó hai mẹ con tôi không mảy may biết đến. Khi biết được chuyện thì anh ta đã tiêu hết hơn 2/3 số tiền đó rồi. Nhiều lúc cảm thấy tức giận vô cùng, nhưng nghĩ lại thì đó là tiền của anh ta, anh ta muốn dùng như thế nào mình cũng không có quyền nói đến.
Thế nhưng mọi chuyện càng ngày khiến tôi càng ức chế, đôi lúc mệt mỏi, stress mà không biết giải quyết ra sao. Tôi đã từng yêu cầu anh ta cho tôi được quản lý số tiền đó, sử dụng như thế nào thì cả hai vợ chồng quyết định, nhưng dường như lực bất tòng tâm. Đúng là ở với nhau nhưng chỉ là về thể xác thôi, chứ tâm hồn cũng chẳng còn đoái hoài về nhau nữa. Đã hơn 10 năm nay chúng tôi vẫn nằm chung giường nhưng không có xảy ra chuyện gì cả.
Tiền không, con không, tình cảm không, trách nhiệm không,..vậy thì chúng tôi sống với nhau vì điều gì nữa, cuộc sống hôn nhân gia đình còn có ý nghĩa gì nữa đâu. Tôi muốn bỏ trốn khỏi anh ta, nhưng dù đi đâu thì anh ta cũng tìm ra tôi, cũng lùng sục để bắt tôi quay về. Cuộc sống này mà tôi quá mệt mỏi rồi, tôi phải làm sao đây?
Bài viết liên quan: