0904030189

Nếu hết yêu thì hãy nói với anh một điều

Nếu hết yêu

Hôn nhân phải xuất phát từ tình yêu nhưng nếu hết yêu phải làm gì? Khi chung sống với nhau mà không còn tình cảm thì hãy nói cho đối phương của mình biết để có thời gian chuẩn bị về mặt tâm lý, tránh sự tổn thương cho đối phương.



Chia sẻ của bạn

Đây là một trường hợp có thực tế mà khách hàng gửi cho Tư vấn An Nam với mong muốn truyền tải với bạn đọc một điều rằng: “Nếu còn thương nhau thì hãy cùng nhau cố gắng, còn nếu hết yêu rồi thì hãy nói với nhau một câu. Đừng làm tổn thương nhau“.

Tôi biết đến em một cách bất ngờ và đã dành tình yêu cho em. Tôi và em đã yêu nhau được 5 năm nhưng vì nhiều lý do nên gia đình tôi phản đối tôi đến với em. Vì tình yêu tôi dành cho em quá sâu sắc nên tôi đã thuyết phục gia đình để tôi được lấy em. Đứng trước sự kiên định và tình yêu của tôi dành cho em thì gia đình tôi cũng đã chấp nhận em.

Cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc và nhất là khi em mang thai. Tôi mừng vui khôn siết, tôi chờ đón ngày đứa con trong bụng em chào đời, tôi mong mỏi nghe tiếng con khóc. Em biết không ngày vui cũng tới – đó là ngày tôi được làm cha. Tôi thấy thiên chức của mình thật lớn và càng yêu em hơn. Cuộc sống vợ chồng không mấy suôn sẻ, không giàu sang nhưng tôi vẫn luôn cố gắng để em có một cuộc sống tốt nhất, đầy đủ nhất. Không như những cặp vợ chồng khác khi có con thì hay mâu thuẫn với nhau nhưng vợ chồng tôi dường như lại tình cảm hơn trước, tôi lo lắng cho gia đình nhiều hơn và khi đi làm về tôi vẫn quấn lấy con, giúp đỡ vợ những gì có thể. Vì tôi nghĩ vợ ở nhà còn mẹ phải chăm sóc, mẹ tôi vẫn đang còn trẻ nhưng sức khỏe của mẹ không được tốt lắm, còn con nhỏ cũng mệt nên về nhà làm được gì giúp vợ là tôi sẽ làm. Vợ tôi cũng rất tình cảm với tôi, hỏi han tôi, động viên tôi rất nhiều cho nên tôi càng nhiều nghị lực hơn để làm việc.

Khi bé con tôi được 2 tuổi, do hai vợ chồng không kế hoạch được nên vợ tôi lại có thai. Có vẻ như mới lấy nhau mà sinh con gần như vậy thì vất vả lắm nhưng đó là giọt máu của tôi, tôi không thể nào mà bỏ con đi được. Tôi chỉ thương vợ tôi, thương vợ tôi mệt vì bụng mang dạ chửa lại phải nuôi con nhỏ, chăm sóc mẹ chồng.

Nhưng may mắn thay cho vợ chồng tôi là không gặp cái cảnh éo le như những gia đình khác là chuyện “mẹ chồng nàng dâu” dường như mẹ tôi, chị em của tôi rất thương vợ tôi nên có gì thì họ đều giúp đỡ. Nhất là chị gái tôi, mỗi khi sang nhà chị gái tôi đều giặt giũ quần áo cho cô ấy. Cô ấy cũng chưa bao giờ kêu than mẹ chồng như thế này, chị chồng như thế kia. Dường như tôi cảm nhận được tình cảm của hai chị em khá là tốt, có chuyện gì chị gái tôi cũng kể với vợ tôi. Hai người họ vừa là chị em chồng mà cũng vừa là bạn của nhau.

Rồi cái thiên chức làm cha lại tiếp tục đến với tôi. Tôi lo lắng, cứ đi đi lại lại ở cửa viện chờ mong “mẹ tròn con vuông” và tiếng khóc của đứa trẻ vang lên. Niềm vui bất ngờ được nhân đôi khi tôi biết vợ mình sinh đôi. Tôi thích những đứa trẻ, tôi quấn lấy nó mỗi khi tôi đi làm về.

Mỗi lần nhìn các con tôi càng  hy vọng mình sẽ mang lại niềm vui, hạnh phúc và có một tương lai tươi sáng cho con. Trong khoảng thời gian ấy tôi tập trung hết sức lực vào việc đi làm kiếm tiền để trang trải cho gia đình.

Có lẽ sẽ vất vả hơn những người chồng khác bởi vì lúc người ta ngủ là lúc mà tôi đã phải dậy đi làm. Sáng nào cũng vậy, cứ 1h, 2h sáng là tôi lại dậy đi phun nước cho Thanh Long, rồi làm những công việc khác nữa cho tới trưa tôi kịp về ăn uống và chơi với con một lát rồi lại đi làm cho tới 6h, 7h tối mới về. Nhưng nhìn thấy các con, nhìn thấy gia đình là mọi mệt mỏi của tôi đã được xua tan đi để tôi cố gắng hơn nữa. Mọi người nói rằng tôi làm như vậy thì sao mà chịu được vì thời gian nghỉ ngơi ít quá nhưng tôi vẫn vui vẻ đáp rằng “ vợ tôi quan tâm đến tôi, nói chuyện với tôi và tôi nhìn thấy các con hàng ngày là tôi vui vẻ và làm được tất cả” nhưng thực sự tôi cố gắng như vậy là vì các con, 2 con sinh đôi của tôi hơi yếu nên hay ốm, tôi phải gắng làm để nuôi mẹ tôi, vợ và ba con của tôi, tôi không muốn nhìn thấy họ phải thiếu thốn, vất vả. Tất cả điều đó càng làm cho tôi có nhiều động lực hơn để làm việc.

    *****     

Rồi mọi thứ trong tôi như sụp đổ khi mà vợ tôi dành tình cảm cho một người đàn ông khác. Đau đớn thay người đàn ông đó không phải ai quá xa lạ mà đó lại là “anh rể” của tôi. Tôi không hiểu sao họ lại có thể dành tình cảm cho nhau được khi mà chị tôi yêu thương và giúp đỡ cô ấy hết mực, khi mà tôi cố gắng làm việc không quản ngại vất vả, mệt nhọc để cô ấy và các con có một cuộc sống sung túc hơn thì cô ấy lại dành tình cảm cho người đàn ông khác.

nếu hết yêu

HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189

Giá như cô ấy nói rằng: “em không còn cảm giác với anh, em không còn yêu anh…” thì tôi còn có sự chuẩn bị tâm lý nhưng cô ấy vẫn rất tình cảm với tôi, vẫn quan tâm tới tôi, hỏi han mỗi khi tôi đi làm về. Nếu thực sự cô ấy cảm thấy cô đơn thì cô ấy có thể nói với tôi là “ anh làm ít thôi còn dành thời gian cho em nữa” nhưng dường như không có bất cứ một lời góp ý nào cả. Tôi cũng không phải chỉ lo làm việc không mà tôi vẫn dành thời gian cho cô ấy và con mỗi khi đi làm về là tôi lại trông con cho cô ấy, phụ giúp việc nhà với cô ấy, nói chuyện, tâm sự với cô ấy rất nhiều chuyện đôi khi là những hoạch định trong tương lai.

Nhưng có lẽ tôi đã sai lầm khi cứ dành nhiều thời gian cho công việc đến vậy. Nhưng tôi cũng không hiểu một điều rằng tại sao cô ấy không hiểu cho tôi, cô ấy không hiểu là tôi đã cố gắng vì ai? Và để được gì?

****

Hôm đó, tôi đang trông con cho cô ấy thì có tin nhắn đến, tôi lấy điện thoại để đưa cho cô ấy nhưng khi cầm điện thoại trên tay thì tôi nhìn thấy tin nhắn của “anh rể” nhắn tin và tôi đã vào xem. Tôi biết mình làm như vậy là sai nhưng cũng chính từ cái sai đó mà tôi mới biết được hai người đang tán tỉnh nhau. Khi bị tôi phát hiện, vợ tôi giả vờ như không có chuyện gì cả, nói rằng “ không biết” và còn quay sang quát nạt tôi. Hôm sau, cô ấy gọi anh rể sang nói chuyện, cô ấy khóc lóc trước mặt anh rể và nói rằng: “anh nhắn tin cho ai mà gửi nhầm sang cho em làm chồng em hiểu lầm chửi mắng em” rồi anh rể cũng ríu rít xin lỗi. Tôi đã tin và đã cho qua chuyện ấy nhưng tôi vẫn có cảm giác không an toàn, từ sau hôm đó tôi đã để ý vợ tôi nhiều hơn. Nhiều hôm anh rể sang nhà tôi, nhiều hôm nhà có việc mà hai người họ cứ nói chuyện riêng với nhau rất nhiều, tôi có nhắc khéo cô ấy rằng không nên nói chuyện riêng tư với nhau nhiều như vậy mọi người nhìn vào không hay. Nhưng những lời tôi nói dường như họ bỏ ngoài tai.

Vợ tôi nghĩ làm như vậy thì sẽ qua mắt tôi, tôi không còn nghi ngờ gì nữa nhưng  “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra” vợ tôi và anh rể tôi vẫn tiếp tục có những tin nhắn tình tứ với nhau, hai người đã có những kế hoạch cho mình là cùng nhau bỏ trốn đến một nơi thật xa để không ai biết và tìm thấy hai người.

Một hôm, nhà chị gái tôi sửa lại nhà cửa thì tôi sang phụ chị. Ở nhà thì bao nhiêu là việc nhưng anh rể tôi lại tìm cớ để sang nhà tôi. Khi xong việc sớm nên tôi về nhà để tắm thì bắt gặp vợ tôi và anh rể đang ngồi với nhau trên chiếc võng. Rất tình cảm. Lúc đó, tôi chỉ rằng mình có thể lấy con dao mà đâm cho mỗi người một nhát nhưng nghĩ đến tương lai của các con, tôi không nỡ lòng nào có thể làm được điều đó. Phải chăng tôi là một thằng đàn ông hèn nhát hay không?

Chuyện tôi đã có sự nghi ngờ từ khi cô ấy và anh rể đã có những dòng tin nhắn qua lại nếu cô ấy biết sai, biết hối lỗi để dừng lại khi mọi thứ chưa quá muộn thì có lẽ rằng tôi sẽ cho cô ấy một cơ hội.

Một điều chớ trêu thay là chị gái tôi hoàn toàn không có biết chuyện gì đang xảy ra và luôn tin tưởng cô ấy nên có chuyện lớn nhỏ gì chị tôi cũng tâm sự với cô ấy. Ngay cả khi chị tôi nghi ngờ chồng chị đang ngoại tình chị cũng tâm sự, khóc lóc với cô ấy. Bản thân cô ấy đang là người qua lại với chồng chị nhưng vẫn không có cảm giác gì khi mà chị tôi đang đau xót đến như vậy.

Nhưng khi mọi chuyện vỡ lỡ thì vợ tôi không hề nói một lời xin lỗi với tôi cứ như là cô ấy chẳng có gì sai cả ấy. Không khí trong gia đình trở nên ảm đạm, chị tôi thì cũng đau xót, khóc lóc. Tôi đang tự nghĩ không biết ở kiếp trước tôi ăn ở như thế nào mà giờ đây vợ tôi lại đối xử với tôi như vậy. Nếu như tôi là một người chồng không lo lắng gì cho gia đình thì còn có thể hiểu được còn tôi thì đã cố gắng hết sức làm lụng vất vả và yêu thương cô ấy rất nhiều nhưng tại sao cô ấy lại cư xử như vậy. Con tôi thì sao đây? Các con ngày một lớn lên, các con sẽ chịu tai tiếng như thế nào đây? Tôi chưa tưởng tượng ra được mọi thứ. Đó là một cú sock rất lớn cho tôi, chị tôi và cả mẹ tôi nữa.

Mọi người trong nhà cũng chưa ai trách móc gì cô ấy nhưng cô ấy đã có thái độ và bế theo con bỏ về nhà mẹ đẻ của mình. Tôi chỉ chờ cô ấy nói một lời xin lỗi với mình rồi tôi sẽ tha thứ cho cô ấy. Nhưng không những cô ấy không xin lỗi mà còn có thái độ rất khó chịu, cô ấy bỏ về nhà ngoại và nói với bên gia đình nhà ngoại rằng tôi ghen bóng ghen gió với anh rể của tôi.

Có ai mà lại ghen tuông như vậy chứ, ghen tuông mà phải tan cửa nát nhà như vậy thì ai làm được. Đâu phải là một mình tôi đau khổ đâu mà còn bao nhiêu người khác nữa, chị tôi, mẹ tôi, các con của tôi, con của chị tôi.

Tôi đã đau khổ, giằn vặt rất nhiều. Gần như cả 1 tuần lễ tôi không có ngủ một chút nào, cũng chẳng thiết tha làm gì. Nhìn đứa con gái lớn của tôi khóc đòi mẹ mà tôi lại xót xa. Tôi quyết định ở nhà với con nhiều hơn còn công việc thì tôi thuê người làm. Cũng muốn đưa con đi chơi đâu đó một thời gian để nguôi ngoai hơn và để bắt đầu cho một cuộc sống mới – chăm sóc cho con, lo cho tương lai của con.

Các bạn có đọc được câu chuyện của tôi thì mong các bạn hãy rút ra một kinh nghiệm cho mình rằng hãy nhìn vào những cái điểm tốt của người vợ/người chồng để hiểu về họ, hiểu về những gì họ đang làm, họ đang hy sinh. Còn nếu hết yêu thương nhau, không còn tình cảm nữa thì hãy nói với nhau một câu để đối phương còn có sự chuẩn bị về mặt tâm lý.

Bài viết liên quan:

Cập nhật : 18-11-2022 bởi nam le

Bài liên quan


CÓ THỂ BẠN CHƯA XEM

Gửi bình luận

CÔNG TY TƯ VẤN AN NAM - CHÌA KHÓA MỞ CỬA NGÔI NHÀ HẠNH PHÚC CỦA BẠN

Số điện thoại: 0904030189

Email: tuvanannam@gmail.com